Đa số đàn ông khẳng định cuộc đời mình cần tới ba người đàn bà. Đó là người vợ, người tình và người bạn. Còn gì lý tưởng hơn khi người vợ đảm nhiệm được chức năng của hai người kia. Nghĩa là người vợ đồng thời là một người tình và một người bạn. Thường thì điều ấy chỉ xảy ra ở người đàn bà hoàn hảo. Song, độ hoàn hảo lại theo đánh giá của từng tuýp đàn ông. Và ai tự nhận mình hoàn hảo? Bởi thế không ít người đàn ông cả đời chẳng thôi khát khao tìm kiếm một nửa của mình.
Sự tìm kiếm đó không chỉ xảy đến với những chàng trai trẻ, những người có cá tính, hay ai đó thiếu hụt tình cảm, mà ở cả người bề ngoài thành đạt và đủ đầy. Nhiều khi càng đủ đầy người ta càng thấy thiếu, càng khát vọng một người phụ nữ như ý. Không hẳn phụ nữ đẹp đã là người mà đàn ông cần. Cũng bởi quan niệm đẹp ở mỗi đàn ông lại khác nhau. Vậy mẫu số chung của các từ số ấy là gì? Người phụ nữ có thể đảm nhiệm được ba chức năng nêu trên không? Xin thưa là cái khóa nào cũng có chìa nếu bạn quyết chí đi tìm. Một người đàn ông đủ đầy và thấy người phụ nữ của mình hấp dẫn nhất sẽ khó có chuyện "ăn vụng". Cũng giống như một người đã no sẽ không còn thèm bất kỳ món ăn nào, dẫu đưa mời tận miệng người ta cũng chả ham. Song, bên cạnh đó nếu đàn ông cứ no ứ mãi một món đơn điệu sẽ bị chán. Bởi vậy, phải tạo cho anh ta cảm giác rằng "anh để bụng chuẩn bị ăn một món ngon, lạ nhất đời”. Thế thì đàn ông nào dại gì mà đi ăn đẫy tễ đồ linh tinh mà bỏ phí sự hấp dẫn đang mời gọi kia. Họ sẽ kiên nhẫn đợi chờ món ăn của riêng mình. Nhưng làm sao để cùng lúc phụ nữ khiến đàn ông có hai cảm giác ấy? Vừa no đủ, vừa thèm khát. Bạn hãy cùng chúng tôi tản mạn chút nữa sẽ thấy câu trả lời.
Nhiều đàn ông phàn nàn rằng: "Tôi muốn vợ mình ra đường phải đoan trang như bà hoàng, ở trong bếp chăm chỉ như một con nô lệ, và trên giường thì đam mê giống con điếm". Nhưng sau khi trải qua những giây phút huyễn hoặc nhau ở thời kỳ yêu đương là tới lúc họ đối mặt với cuộc sống vợ chồng. Đàn ông gào thê thiết sau lưng vợ rằng: "ôi, chị xã nhà tôi ra đường thì như một con điếm. Suốt ngày thẩm mỹ, càng thẩm mỹ càng chẳng hiểu đẹp là gì. Đưa cô ta bao nhiêu tiền cô ta nướng hết vào những áo quần, váy vó, tóc, mắt, môi xanh đỏ lòe loẹt. Con công chỉ biết mỗi việc xòe đuôi hay con điếm rẻ tiền chỉ biết bôi trát đều vầy vậy. Gặp ai cũng có thể cợt nhả cười đùa, có gì là phô ra tất tật, không có cũng cố tìm cách phô.
Về đến nhà gẩy gót móng chân móng tay mãi. Càng chăm chút càng thêm bẩn bởi lại màu mè choé choét. Chuyện đời chỉ việc soi gương mà vẫn chẳng hiểu mình có đẹp hay không, lại hỏi. Hỏi hết người nọ người kia rồi chỉ có thể nghe duy nhất một câu trả lời là đẹp, dẫu đó là dối trá. Và vào bếp cô ta như bà hoàng vì đồ ăn người giúp việc nấu cả rồi. Hôm nào cô ta động tay thì không đổ vỡ là ngùn ngụt những hạch sách: "Anh đi đâu giờ này mới về?", "Sao áo anh có mùi nước hoa lạ?" .. Không làm ra tiền nhưng cô quản lý mọi thứ, từ tài sản đến ngõ ngách cuộc sống riêng tư của anh. Đừng có ví vợ như mẹ. Mẹ bao dung hơn nhiều, làm gì có chuyện trịch thượng, đành hanh hay nũng nịu, giận dỗi. Vợ là một cái gai luôn chực đâm ta, phải chịu đựng, cấm kêu ca.
Và trên giường thì cô ta như một con nô lệ. Sai gì làm nấy, đơn điệu, tẻ nhạt.
Trái khoáy như thế thì ai mà chịu nổi????
Bản chất của đàn ông là thích đi chinh phục. Họ muốn tỏ rõ khả năng và sự dũng mãnh của mình. Bởi vậy người vợ cần vừa xảo quyệt, vừa nhân hậu, nghĩa là phải thông minh. Như thế đàn ông sẽ không bao giờ biết chán vì chẳng bao giờ thấy khám phá được hết phụ nữ. Càng tiến vào sâu càng như uống rượu cần, say lúc nào không hay và khi đã say thì đứ đừ. Điều đó người ta đánh giá bằng từ ngắn gọn là sự "quyến rũ” của đàn bà.
Đàn ông luôn khát khao hình tượng người đàn bà như Carmen - một cô gái di gan, sống hết mình vì tình yêu, tôn thờ vẻ đẹp tự nhiên, nhưng cũng sẵn sàng bỏ mặc đàn ông khi cần thiết. Đôi lúc phải để đàn ông nếm mùi đau khổ hay sự hẫng hụt. Từ đây, nên hiểu rằng đàn ông luôn mong được đuổi bắt, một cuộc đuổi bắt không bao giờ ngừng nghỉ. Anh ta muốn bắt được đối tượng của mình nhưng nếu bắt được rồi anh ta sẽ chán ngay và lại kiếm tìm một cuộc đuổi bắt khác. Bởi vậy phụ nữ tinh ranh luôn khơi gợi trí tò mò khiến đàn ông đuổi theo mình mà không bao giờ để họ bắt được. Không nên phân định quá rạch ròi về sự bắt ở tâm hồn hay thể xác. Bởi đôi khi người đàn ông cảm giác có đàn bà trong tay rồi lại thấy biến mất. Tất nhiên, người phụ nữ ấy trước khi biến phải biết để lại mùi hương quyến rũ.
Để làm được điều này, phụ nữ cần có cá tính và cuộc sống độc lập, có trái tim yêu nhiệt thành mà không quỵ lụy Yêu hết mình chứ không mất mình. Luôn biết cách chăm chút cho đàn ông, sẵn sàng vị tha và lao theo tình yêu như con thiêu thân nhưng cũng dám đập tan những gì là xấu xa. Luôn tạo ra thế giới bí ẩn mà đàn ông không thôi khao khát khám phá. Tất cả phụ thuộc ở nhân cách, ở cái tầm của mỗi người đàn bà.
Phụ nữ thời nay thừa sức làm được điều đó. Các bạn có đầy đủ uy lực để tạo cho mình bàn lĩnh và một cuộc sống không phụ thuộc. Bạn được học tập, được phấn đấu, được thể hiện mình ở mọi lĩnh vực. Hãy đốt cháy hết mình vì những việc hữu ích. Đừng ủy mị, ném tuổi trẻ vào thứ tình yêu ảo tưởng. Thời gian thanh xuân của phụ nữ ngắn hơn đàn ông, vậy thì hà cớ gì bạn phải ngày đêm đau đầu chỉ để suy tính xem mình nhắn tin, điện thọai, gửi email cưa cẩm anh chàng nào, soạn những vở kịch mà mình thủ vai chính để lấy bằng được những anh chồng giàu có, thành đạt. Hà cớ gì bạn phải khổ sở tủi hờn với bao nhiêu hoài nghi mình nghĩ ra cho chồng. Rằng anh ấy đang ở đâu, hay nhắn tin loạn lên "anh ơi về nhà đi"... Sao bạn không tạo cho mình một thế giới riêng có "mùi hương" riêng biệt để đàn ông phải "đuổi theo" không ngừng, để bạn tự tin rằng chồng mình sẽ không bao giờ thoát được vòng chạy đuổi mà mình tạo ra. Như vậy, lỡ có thất bại bạn cũng không phải đổ vở, bi quan mà sẽ luôn vững vàng trong mọi hoàn cảnh.